Thứ Hai, 25 tháng 11, 2013
ĐỜI SỐNG
Ðâu bao giờ được như mình mơ ước,
Thôi hãy cứ mỉm cười trước những rạn vỡ thời gian
Hãy đưa tay hứng ánh nắng dịu dàng,
Hãy cứ sống như mình đang thường sống
Ðừng nghĩ đến hư vô,
Ðừng nghĩ đến vô thường,
Quên sân nhuế, quên xan tham, quên sầu não
Hãy cố tịnh tâm, quên bánh luân hồi
Quên câu sinh tử, quên vòng mông lung
Quên chữ thực hư, quên từ không sắc
Quên những nỗi buồn từ thưở hồng hoang
Quên những xót xa khắc khoải mỏi mòn
Hương trầm hư ảo lặng trầm mặc nhiên
Ðưa tay hái đóa sen hồng,
U hờn xin trả biển ngàn xa khơi
Mênh mang khói sóng nhiệm màu
Lung linh cánh hạc ngọt ngào nắng lên
Hỏi tâm, tâm đã tịnh chưa
Hỏi mình, mình có quên buồn hay không
Hỏi trăng, hỏi gió, hỏi trời
Hỏi mây thanh tịnh, hỏi đời phù du
Hỏi hoa, hỏi bướm, hỏi chiều
Hỏi đêm, hỏi sáng, hỏi mình, hỏi ta
Hỏi trời, hỏi đất bao la
Sao cho tâm tịnh, cho lòng bình an...(st)
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Quên hết rồi! dzìa nhà thôi!
Trả lờiXóaLãng xẹt ghê!
XóaĐời là vậy...nghĩ nhiều cho thêm mệt
Trả lờiXóaCó mấy khi...chiều được ý ta đâu
Hãy gác lại những chuyện buồn đau
Làm kinh nghiệm cho bước đường đi tiếp
Lâu qua thăm cô em gái một chút ...chúc em luôn khỏe vui nhé
TẶNG EM BÀI THƠ ĐÂY NHÉ
Xóa.
HỒN SEN
(Tặng người tôi mong)
Anh biết em là người yêu sen lắm
Thích hoa sen từ thuở mở lòng mình
Bởi loài hoa ngào ngạt vị hương trinh
Đời trong trắng hơn ngàn hoa cùng thế tục
Muôn kiếp sống với bùn nhơ trong đục
Chẳng bao giờ khuất phục đám tanh hôi
Ngập nước non vẫn nẩy lộc đâm chồi
Vươn sự sống lên cao rồi thẳng đứng
Mặc sóng gió dồi dào luôn chịu đựng
Cả nóng hè oi ả nắng chói chang
Dẫu cuồng đông tơi tả có phũ phàng
Vẫn oai vệ nghiêm trang cùng trời đất
Giữa đầm phá tâm hồn thanh chân chất
Trong hồ ao ngây ngất đượm mùi hương
Lẫn cả khi hưu hắt cảnh đêm trường
Lòng đầy ắp thuần lương trìu êm ái
Từ nguyên thủy tinh hoa xinh đẹp mãi
Vô tận cùng trong tâm thức trần gian
Mà ngàn năm không kém sắc huy hoàng
Khắp vũ trụ thơm tràn màu huyền ảo
Trên tất cả muôn ngàn loài dị thảo
Lúc ban mai lấm tấm hạt tinh sương
Buổi hoàng hôn giọt ngọc điểm môi hường
Bậc Đế bá cũng vương tình vạn thuở
Rồi dân dã nhìn sen như công chúa
Mãi tôn sùng nét kiều diễm kiêu sa
Lộng gió bay tuyết phấn quá mặn mà
Không vinh nhục đậm đà lòng nhân ái
Hỏi tim tim hỏng trả lời
Trả lờiXóaLàm sao quên được rối bời lòng tôi.
Ghé vào thăm và chúc giáng sinh an lành.
Trả lờiXóa[img]http://i1075.photobucket.com/albums/w440/tranhoangman/hoa-phong-lan-3_zpsdb8a87ce.jpg [/img]
Trả lờiXóa