Thứ Hai, 25 tháng 11, 2013

ĐỜI SỐNG



Ðâu bao giờ được như mình mơ ước,
Thôi hãy cứ mỉm cười trước những rạn vỡ thời gian
Hãy đưa tay hứng ánh nắng dịu dàng,
Hãy cứ sống như mình đang thường sống
Ðừng nghĩ đến hư vô,
Ðừng nghĩ đến vô thường,
Quên sân nhuế, quên xan tham, quên sầu não
Hãy cố tịnh tâm, quên bánh luân hồi
Quên câu sinh tử, quên vòng mông lung
Quên chữ thực hư, quên từ không sắc
Quên những nỗi buồn từ thưở hồng hoang
Quên những xót xa khắc khoải mỏi mòn
Hương trầm hư ảo lặng trầm mặc nhiên 

 Ðưa tay hái đóa sen hồng,
U hờn xin trả biển ngàn xa khơi
Mênh mang khói sóng nhiệm màu
Lung linh cánh hạc ngọt ngào nắng lên
Hỏi tâm, tâm đã tịnh chưa
Hỏi mình, mình có quên buồn hay không
Hỏi trăng, hỏi gió, hỏi trời
Hỏi mây thanh tịnh, hỏi đời phù du
Hỏi hoa, hỏi bướm, hỏi chiều
Hỏi đêm, hỏi sáng, hỏi mình, hỏi ta
Hỏi trời, hỏi đất bao la
Sao cho tâm tịnh, cho lòng bình an...(st)

 

Thứ Ba, 12 tháng 11, 2013

CHE ĐẬY

     


   Khuynh hướng làm đẹp lòng nhau dễ  khiên  ta  ngày  rời` xa sự thật,những màn trình diễn luôn xảy  ra trong mồi quan hê sơ giao hay những lân gặp gở vôi ,di nhiên khi ta  ăn mặc tươm tất để tiếp khách hay nói năng nhỏ nhẹ và khiêm tốn với bậc trên trước thi đó  là cách biểu lộ thái độ biết tôn trọng kẻ khác ta gọi đó là :văn hóa  
     Nhưng điều đó trở thành thứ văn hóa che đậy nếu ta nhắm tới mục đích là để người đó đánh gíá cao hay có thêm thiện cám với ta ,quyền lợi ích kỷ được che đậy bởi hình thức tử tế thì chi có thể nên vài cãm xúc thoa trong nhất thời mà thôi , nó chi co thể đáp ứng cho nhu cầu đổi chác chứ không thể thiết lập nên mối quan hệ tốt đẹp lâu bền
—BỞI SỐNG THẬT VỚI NHAU MỚI CHÍNH LÀ THÁI ĐỖ  TÔN TRỌNG NHAU ĐÍCH  THỰC
   Cũng vì ta để cho đời sống minh  chìm vào sự hưởng thụ nên ta thường không có nhiều thời gian  để quan sát và thấu hiểu từng đối tượng khi tiếp xúc.Phần lớn do nhìn vào cách ăn mặc ,cách hình xử và cách phô bày kiến thức mà ta phỏng đoán phẩm chất cua họ, ra đường lúc nào ta cũng ăn mặc thật sang trọng và nở nụ cười thật tươi để người khác nhìn  vào, nghĩ ta là kẻ thành đạt hay đang rất hạnh phúc ,dù thực tế hoàn toàn trái ngược ,với ta chỉ cần người trầm trồ ngưỡng mộ  là ta đã cảm thấy vui rồi ,vi it ra ta cũng nhận đươc một cảm xúc tốt để thấy cuộc đời  mình có giá trị ....
   Cho nên bây giờ rất khó phân biệt đâu là thật đâu là gỉa ,vì ai cũng sắm cho minh những chiếc mặt nạ thật tinh vi để đối phó với nhau .
  Sự chân  thành  và thản nhiên lại dể bị kẻ khác nghi ngờ và phong thủ .Ngay cả người thân yêu ,ta cũng không dừng lại sự đối phó ,vì luôn muốn có giá tri trong mắt họ nên ta phải  cố che đậy những yếu kém của minh .Có lần nhạc sĩ Trinh Công Sơn đã van xin : "biển sóng biển sóng đừng xô tôi ,đừng cho tôi thấy hết tim  ngươi...."
   Thấy hết con  người thật của nhau co' thể ta sẽ không  còn dám yêu  nhau nữa ,nhưng đó chỉ là nhũng phút đam mê,tình yêu lấn át tinh thương ,nên ta chỉ muốn đến với nhau đê hưởng  thụ những cai hay cái đẹp . Với một tinh yêu chân thật thì phải vượt qua khỏi  cái nhìn hạn hẹp về những biểu hiện tạm thơi để thấy được cái tổng thể của nhau  Càng hiểu rõ về nhau ta  càng  biết cách hiến tặng và chia sớt cho nhau một cách đúng đắn .Cho nên ngay từ buổi dầu quen biết  đến khi gắn bó sâu đậm ta phải sống thật với nhau để loại trừ nhũng ảo tưởng về nhau ,để giúp nhau xác định rõ ràng mục đích đến với nhau
   Nhờ đó ta không tập  cho nhau thói quen hưởng thụ những cảm xúc quá tốt mà cả hai bên đều không đủ sức tạo ra mãi   .Xưa nay co' biết bao con thuyền tình vừa mới ra khỏi là đã ngã đổ , do vỡ mộng về nhau  Nhiều người đã viết lên những bài thơ hay những bải ca rất cảm động bài tỏ niềm khát khao được quay trở về khung trời tuổi thơ để được hòa mình vào xóm làng đẻ được gần gũi vơi người thân ,bạn bè mà không nghi ngờ ai hay thù oán ai ._Thậm chí họ muốn dại khờ dễ tin theo kẻ  khác mà không cần khéo léo khôn ngoan
   Ước mơ tuy không qúa xa vời  nhưng chỉ là ước mơ......Bởi không phải ai cũng có đủ bản lãnh để tìm thấy và sống thật với con người thật của minh...


 @Đó thật sư  là một cuộc chiến khốc liệt ,kẻ chiên thắng  phải có quyết tâm cao và điêu kiên chinh yếu là  phải cách ly bớt' "  sân khấu cuộc đời "