Thứ Sáu, 27 tháng 12, 2013

NHỚ MÃI DÒNG SÔNG

Uớc gi về lại dòng sông
Lắng nghe sóng vỗ mêng mông nắng chiều
Nhẹ nhàng con nước thũy triều
Bến sông còn đó dấu yêu một thời

Bồng bềnh hoa lục tím trôi
Lênh đêng sóng nước biết nơi nào dừng
Nhạt màu hoa tím bâng khuâng
Đời hoa như phận má hồng truận chuyên

Gió đưa sóng vỗ mạn thuyền
Hẹn ngày về với sông Tiền bến mơ
Hỏi ai có đợi có chờ ?
Có còn thương nhớ bến đời trăm năm

Tình người sâu nặng nghĩa ân
Tri âm tri kỷ chư tâm ghi lòng
Ngày về xa lắm vẫn mong
Ngược xuôi năm tháng chât chông bờ vai

Sông ơi hãy đợi ngày mai
Ta về tìm nắng trãi dài bên xưa

       
                          Annieluu

Thứ Hai, 25 tháng 11, 2013

ĐỜI SỐNG



Ðâu bao giờ được như mình mơ ước,
Thôi hãy cứ mỉm cười trước những rạn vỡ thời gian
Hãy đưa tay hứng ánh nắng dịu dàng,
Hãy cứ sống như mình đang thường sống
Ðừng nghĩ đến hư vô,
Ðừng nghĩ đến vô thường,
Quên sân nhuế, quên xan tham, quên sầu não
Hãy cố tịnh tâm, quên bánh luân hồi
Quên câu sinh tử, quên vòng mông lung
Quên chữ thực hư, quên từ không sắc
Quên những nỗi buồn từ thưở hồng hoang
Quên những xót xa khắc khoải mỏi mòn
Hương trầm hư ảo lặng trầm mặc nhiên 

 Ðưa tay hái đóa sen hồng,
U hờn xin trả biển ngàn xa khơi
Mênh mang khói sóng nhiệm màu
Lung linh cánh hạc ngọt ngào nắng lên
Hỏi tâm, tâm đã tịnh chưa
Hỏi mình, mình có quên buồn hay không
Hỏi trăng, hỏi gió, hỏi trời
Hỏi mây thanh tịnh, hỏi đời phù du
Hỏi hoa, hỏi bướm, hỏi chiều
Hỏi đêm, hỏi sáng, hỏi mình, hỏi ta
Hỏi trời, hỏi đất bao la
Sao cho tâm tịnh, cho lòng bình an...(st)

 

Thứ Ba, 12 tháng 11, 2013

CHE ĐẬY

     


   Khuynh hướng làm đẹp lòng nhau dễ  khiên  ta  ngày  rời` xa sự thật,những màn trình diễn luôn xảy  ra trong mồi quan hê sơ giao hay những lân gặp gở vôi ,di nhiên khi ta  ăn mặc tươm tất để tiếp khách hay nói năng nhỏ nhẹ và khiêm tốn với bậc trên trước thi đó  là cách biểu lộ thái độ biết tôn trọng kẻ khác ta gọi đó là :văn hóa  
     Nhưng điều đó trở thành thứ văn hóa che đậy nếu ta nhắm tới mục đích là để người đó đánh gíá cao hay có thêm thiện cám với ta ,quyền lợi ích kỷ được che đậy bởi hình thức tử tế thì chi có thể nên vài cãm xúc thoa trong nhất thời mà thôi , nó chi co thể đáp ứng cho nhu cầu đổi chác chứ không thể thiết lập nên mối quan hệ tốt đẹp lâu bền
—BỞI SỐNG THẬT VỚI NHAU MỚI CHÍNH LÀ THÁI ĐỖ  TÔN TRỌNG NHAU ĐÍCH  THỰC
   Cũng vì ta để cho đời sống minh  chìm vào sự hưởng thụ nên ta thường không có nhiều thời gian  để quan sát và thấu hiểu từng đối tượng khi tiếp xúc.Phần lớn do nhìn vào cách ăn mặc ,cách hình xử và cách phô bày kiến thức mà ta phỏng đoán phẩm chất cua họ, ra đường lúc nào ta cũng ăn mặc thật sang trọng và nở nụ cười thật tươi để người khác nhìn  vào, nghĩ ta là kẻ thành đạt hay đang rất hạnh phúc ,dù thực tế hoàn toàn trái ngược ,với ta chỉ cần người trầm trồ ngưỡng mộ  là ta đã cảm thấy vui rồi ,vi it ra ta cũng nhận đươc một cảm xúc tốt để thấy cuộc đời  mình có giá trị ....
   Cho nên bây giờ rất khó phân biệt đâu là thật đâu là gỉa ,vì ai cũng sắm cho minh những chiếc mặt nạ thật tinh vi để đối phó với nhau .
  Sự chân  thành  và thản nhiên lại dể bị kẻ khác nghi ngờ và phong thủ .Ngay cả người thân yêu ,ta cũng không dừng lại sự đối phó ,vì luôn muốn có giá tri trong mắt họ nên ta phải  cố che đậy những yếu kém của minh .Có lần nhạc sĩ Trinh Công Sơn đã van xin : "biển sóng biển sóng đừng xô tôi ,đừng cho tôi thấy hết tim  ngươi...."
   Thấy hết con  người thật của nhau co' thể ta sẽ không  còn dám yêu  nhau nữa ,nhưng đó chỉ là nhũng phút đam mê,tình yêu lấn át tinh thương ,nên ta chỉ muốn đến với nhau đê hưởng  thụ những cai hay cái đẹp . Với một tinh yêu chân thật thì phải vượt qua khỏi  cái nhìn hạn hẹp về những biểu hiện tạm thơi để thấy được cái tổng thể của nhau  Càng hiểu rõ về nhau ta  càng  biết cách hiến tặng và chia sớt cho nhau một cách đúng đắn .Cho nên ngay từ buổi dầu quen biết  đến khi gắn bó sâu đậm ta phải sống thật với nhau để loại trừ nhũng ảo tưởng về nhau ,để giúp nhau xác định rõ ràng mục đích đến với nhau
   Nhờ đó ta không tập  cho nhau thói quen hưởng thụ những cảm xúc quá tốt mà cả hai bên đều không đủ sức tạo ra mãi   .Xưa nay co' biết bao con thuyền tình vừa mới ra khỏi là đã ngã đổ , do vỡ mộng về nhau  Nhiều người đã viết lên những bài thơ hay những bải ca rất cảm động bài tỏ niềm khát khao được quay trở về khung trời tuổi thơ để được hòa mình vào xóm làng đẻ được gần gũi vơi người thân ,bạn bè mà không nghi ngờ ai hay thù oán ai ._Thậm chí họ muốn dại khờ dễ tin theo kẻ  khác mà không cần khéo léo khôn ngoan
   Ước mơ tuy không qúa xa vời  nhưng chỉ là ước mơ......Bởi không phải ai cũng có đủ bản lãnh để tìm thấy và sống thật với con người thật của minh...


 @Đó thật sư  là một cuộc chiến khốc liệt ,kẻ chiên thắng  phải có quyết tâm cao và điêu kiên chinh yếu là  phải cách ly bớt' "  sân khấu cuộc đời "

Chủ Nhật, 6 tháng 10, 2013

HỒNG PHAI 6-10







Buồn vui một thuở Hồng Phai
Tuổi đời nặng gánh … Bờ vai nhuốm sầu
Đường trần chẵng biết về đâu ?
Cho ta nhắn gởi mấy câu lỡ làng
Đường tình lỡ chuyến đò ngang
Chiều Thu khép lại… miên man nổi sầu
Cuối trời mõi mắt tìm đâu?
Quê hương xa khuất ...nỗi sầu rụng rơi


                     TV-06-10-2013

Thứ Tư, 4 tháng 9, 2013

NGƯỜI LẠ




 Hôm nay… em bỗng thấy nhớ…
  Nhớ một người xa lạ… không phải là anh…Nhớ một người em chưa từng gặp mặt… Vậy mà sao lại bâng khuâng buồn?
 “Người lạ” à! Bây giờ “người lạ” đang làm gì? Có chông chênh với những nỗi buồn, niềm vui lạ lạ vừa chợt đến? Có chao lòng trong buổi chiều nhạt nắng nhưng lại thiếu những cơn mưa như chiều này? “
 “Người lạ” à! Người có chợt nhớ đến em?
   Chẳng biết từ lúc nào, em mong những lời hỏi thăm dù hờ hững, dù chỉ là đưa chuyện của “người lạ”. Mong những cuộc nói chuyện chẳng hề có nội dung giữa em và “người lạ”. Dù chẳng để làm gì, dù quên đi rất vội… “Vì người để lại ấn tượng tốt mơ hồ trong em
 “Người lạ” à! Vì người để lại ấn tượng tốt mơ hồ trong em!
Em cảm thấy mình tự tin khi nói chuyện với “người lạ”. Có thể bông đùa mà không sợ trêu là “cưa sừng làm nghé”, có thể “giả vờ” giận dỗi để nhận những lời “xin lỗi” cà khịa của “người lạ” dành cho em! Có thể thổ lộ cái buồn, cái chán đời trong em thật rõ, để nhận lại những câu như “hâm, dở hơi lắm!”…làm em tỉnh ngộ. Vậy mà em thấy lòng mình có niềm vui nho nhỏ len vào rất nhẹ và vội tan…
“Người lạ” à! Em biết người lạ ghét những cái phù phiếm, ghét những hứa hẹn… Và ghét cả những yếu đuối, sướt mướt của tình cảm… Người lạ sống bằng cách cười và dẫm lên những đau thương… Nhưng “người lạ” lại dành cho người đối diện cảm giác rất ngọt ngào, ấm áp…
“Người lạ” à! Em biết em sống chỉ toàn bằng tình cảm. Nên lúc trò chuyện em cứ thấy mình như một con ngốc… Cứ mãi lặn ngụp trong cái gọi là “buồn”… Vớ vẫn quá “người lạ” nhỉ?!
    Dạo này không còn trò chuyện với “người lạ” thường xuyên như trước. Chắc có lẽ “người lạ” chán cái cách trò chuyện sến như củ chuối của em… Em muốn hỏi thăm “người lạ” mà rồi ngại vì thấy mình dở hơi quá…
Chiều nay, gió kéo mây về… Chắc chưa đủ để làm một cơn mưa nên trời ảm đạm một màu xám trắng… Lòng em cũng xám buồn “người lạ” à… và rồi một cảm giác băn khoăn, không yên ổn ùa về… Chơi vơi một nỗi nhớ xa xăm về “người lạ”

Người lạ” à… Có nỗi nhớ “lạ” nào dành cho em không?

                                                                  Sưu tầm 2010
 

Thứ Hai, 19 tháng 8, 2013

CHỊ TÔI


        Trước  đây       ,chị từng yêu ,chị từng có mái ầm gia đình như bao người fu nử khác ,tưởng đâu      chẳng có điều gì chia cắt được ...bổng nhiên tan vở ...chị quyết định ly hôn ,chị không bao giờ  chấp nhận  sống chung với sự phản bội ,dối lừa .Nổi đau bị phụ bạc như một vết thương lòng không bao giờ có thể lành lặn , nhưng vốn là người fu nử  đầy bản lãnh và  tràn  đầy  nghị lực ,chị xác định quên đi những gì không đáng nhớ
    Chị vượt qua nổi đau ,tìm vui trong công việc ,trong cuộc sống hằng ngày ,nhờ sự động viên của gia đình , những người bạn thân tình ,chị đả đứng dậy  sau lần đau thương đó
   Sau năm năm ,mười năm ,15 năm ....sự thành đạt của chị là  thành đạt của nhưng đứa em ,trương thành của những đứa con .Nhưng rồi .... ngoảnh đi ngoảnh lại ,nhìn lại ....tuổi xuân cứ vùn vụt trôi qua ,trái tim chị không thể rung động trước bất cứ người đàn ông nào ,chị không muốn trói buộc cuộc đời mình vào 1 ai đó
    Thật lòng ,cũng có lúc chị cãm thấy mệt mõi ,chị thấy thấm thía nổi cô đơn ,một nổi buồn chao chát,nôn nao xâm chiếm cõi lòng ,chị lại tự mâu thuẩn với chính mình ...
    Nhưng chị không thể yếu đuối ,bi lụy  trước nổi buồn của quá khứ ,chị thường xuyên khóc một mình ,che dấu nổi buồn với những người thân .Cứ thế mỗi ngày qua đi ,những nổi buốn ,nổi cô đơn khắc khoải ,kể cả những lời dị nghị ,trêu đùa ,chị tự minh vươn lên __T ÌNH CÃM BẠN BÈ VÀ NHỮNG NGƯỜI THÂN  DÀNH CHO CHỊ ĐẢ LẤP ĐẦY KHOẢNG TRỐNG VẮNG CÔ ĐƠN
     Bây giờ chị sống 1 mình trong căn nhà nhỏ ,gọn gàng xinh xắn và tim được niềm vui ,hạnh phúc từ cuộc sống hiện tại theo cách riêng của mình
    Trên gương mặt xinh đẹp đầy sắc sảo  ,với tấm lòng bao dung nhân hậu dường như không có bóng dáng nổi u hoài hay nuối tiếc
     ..........Nếu như có 1 người đàn ông tương xứng làm bạn thì chắc chắn cuộc sống sẻ trọn vẹn hơn nhiều

     ........Người phụ nử đẹp không phải là người fu nử hạnh phúc
     ........Người phụ nử hạnh phúc chính là người fu nử đẹp

Thứ Tư, 14 tháng 8, 2013

VU LAN NHỚ MẸ


     

Âm dương cách biệt đôi đường
Ở nơi chín suối Mẹ buồn hay vui
Biết rằng trong đạo hiếu sinh
Nén hương con thắp, lòng thành kình dâng
Ngậm ngùi nơi chốn hồng trần
Tiếc thương mẹ chẵng được gần bên con
Hiếu trung…đạo nghĩa vuông tròn
Cho con đền đáp công ơn sinh thành

Thứ Bảy, 10 tháng 8, 2013

NẾU ... MỘT NGÀY




                   Nếu . . . một ngày anh chẳng muốn ... bên em!
                   Thì . . .  xin hãy, cho trái tim em được biết
                   Để em ... chẳng, làm phiền anh thêm nữa
                   Và xem ... anh như một kẻ qua đường!!!

                   Nếu ... một ngày anh chẳng muốn ... yêu thương!
                  Thì  . . . xin hãy, cho trái tim em được biết
                   Để em . . . khỏi thầm yêu tha thiết
                   Bằng con tim khắc khoải, mong chờ!!!

                  Nếu . . . một ngày anh chẳng muốn . . . đi cùng!
                  Thì . . . xin hãy, cho trái tim em được biết
                  Để em . . .  sẽ, đi tìm người khác
                  Và xem anh như cơn gió thoảng qua!!!

                  Và ... Nếu có khi nào anh khẽ nhớ. . .  tên em
                  Thì . . .  xin hãy, cho trái tim em . . . đừng biết
                  Để em không phải nuối tiết tình vờ
                  Và . . . sống đẹp... ... ... bên chân trời hạnh phúc!!!

                  *****                           *****                             *****
=Nếu anh biết đó la lần cuối cùng anh gặp em :anh sẽ nhìn khi em đi ngang cửa ,anh sẻ ôm em thật chặc để em biết rằng anh luôn luôn ở cùng em
        Nếu anh biết đó là lần cuối cùng anh gặp em :anh sẽ dành ra 1 phút ,nhưng tất cả mọi việc đễ nói:'anh yêu em" thay cho vẽ dửng dưng hàng ngày khi anh đối diện em
       Nếu anh biết đó là lần cuối cùng anh gặp em :anh sẽ không sợ phí thời gian cho 1 nụ cười ,một cái xiết tay ,anh sẽ dành ra nhửng khoãnh khắc để nói "xin lỗi"__."tha thứ cho anh !!" và mọi thứ vẩn ổn
      Nếu anh biết đó là lần cuối cùng anh gặp em ,anh đả hiểu ngày mai không fai là món quà cho tất cả mọi người .
                                                
                                                                                         V.A

Thứ Bảy, 3 tháng 8, 2013

VIẾT CHO EM

   


      Sẻ là khuấy động cuộc đời em khi anh lại nói về câu chuyện cũ ,câu chuyện của em ,người phụ nử mà anh quen trên blog Anh không biết em là ai Anh không biết em sống nơi đâu ,giàu sang hay nghèo khó ,lộng lẩy trong căn biệt thự to nơi trung tâm thành phố hay thanh bần đạm bạc như anh
      Anh chỉ hiểu về em qua trang blog như bao người chơi blog khác ,anh chỉ biết về em qua cái tên gán trên blog và điều giử anh ở lại trên blog em nhiều hơn chính là :nhửng entry thắm đượm nhiều nổi u buồn mà có thể em viết hay sưu tầm từ đâu đó và hình như những entry ấy có nội dung đều là nổi buồn 1 chiều -đó là chiều người phụ nử đứng nhìn cuộc tình mình tan vở mà không thể làm gì để níu kéo
     Trên blog anh luôn luôn nhớ 1 điều là:đừng bao giờ bộc lộ mình tất cả đều mình không muốn ,cũng như đừng bao giờ bắt người khác bộc lộ tất cả cho mình nếu người ta không muốn Thế nên ,dẩu có vô vàn câu hõi cứ vơ vẩn trong đầu anh về mối tình cũa em ,nhưng anh vẩn chưa đặt 1 câu hỏi nào về chuyện ấy
       Anh rất muốn hỏi chuyện tình của em như thế nào?tại sao tan vở?có quá nhiều thông tin anh muốn biết ,anh tìm trong những entry ,nhưng vô vọng ,loanh quanh củng chỉ là những dòng chử diển đạt cái nội tâm trống vắng ,nhưng cứ lâu lâu anh lại cố tìm entry mới của em ,anh hy vọng .....và thất vọng vì chẵng có thêm bất cứ thông tin gì ngoài những điều mà anh đả biết
    Thật vậy,đành phãi nhìn về em như 1 người quen ,1 người được em goi vui là :"anh dzai",nhưng anh chẳng biết gì về "em gái mình", mà chẳng sao miển ta tôn trọng nhau ,cãm thấy tin được nhau thì dù em có là ai -ra sao đi nửa
    Em à !anh cãm nhận được sự buồn bả của em trãi dài tưởng chừng như vô tận trong từng entry nhõ .Anh đả từng rơi vào tìnhcảnh cũa em nên anh hiểu cái cãm giác trống vắng nó khủng khiếp đến dường nào Gía như mọi cảm xúc của con người như những tấm áo ,nếu không thích cái này thì ta thay cái khác ,nhưng tiếc thay áo là áo -mà cãm xúc thì cứ hằng ngày dâng tràn con tim
     Làm sao để ta không còn yêu ?Làm sao để gạt hình bóng của ai đó ra khõi trái tim mình ?có nhiều cách :uống ruou,uống đến say mềm ,cuối cùng thì quên được không ?KHÔNG.....
      Hay là ta khóc ,khóc to lên cho yêu thương theo nước mắt cứ tràn ra ,tràn ra giàn giụa đầy trên đôi má ,nhưng rồi có quên được không?KHÔNG
     Bởi lẻ ,nếu trên thế gian này có 1 cách hữu hiệu nào đó mà anh biết thì chính anh củng đả tự mình áp dụng rồi
    Buông tay đi em ! anh cãm nhận rỏ 1 điều là hình như em chia tay đả lâu nhưng đôi mắt em vẩn còn hướng về con đường củ Anh đả bảo em khi đi thì đừng bao giờ nhìn lại ,nhưng anh hiểu trong chuyện yêu đương đôi khi dù quay lưng ta củng có thể cãm nhận 1 cách rất rỏ ràng những hình ảnh ở phía sau
     Nhửng dòng status của em vẩn lâu lâu hiện lên thật buồn.Bảo "quên đi em "thật là dể ,nhưng trong thực tế muốn quên thật khó vô vàn
  Mọi phương cách để em quên đi 1 cách hoàn toàn đều sẻ là vô ích ,có cuộc tình nào đổ vở mà không để lại sẹo đâu em
    Buông tay đi em ! đừng nghỉ ngợi gì nửa ,chỉ có thời gian giúp em làm lành vết thương củ ,nhưng có thể sẽ là rất lâu ?bao lâu?anh không biết để có thể mách nước cho em _chỉ biết khi ta yêu dù là yêu trong quá khứ ,ta luôn sống trọn vẹn với tình yêu ,vậy là quá đủ rồi chẳng có gì phải hối tiếc
     Có thể ! đọc những dòng này em sẻ giận ,vì 1 lần nửa làm con tim nổi sóng ,nhưng :Buông tay đi em ,để mặc vết thương cho thời gian tự biết cách làm lành .
    Từ từ ,kiên nhẩn từng chút một ,chẳng thèm để ý đến ,rồi em sẻ thấy mọi chuyện sẻ đi qua thật nhanh Em sẻ thấy nhửng khoảng trống trong em sẻ dần vơi đi và thoáng chốc sẻ mất dạng như đám mây bàng giữa không trung
    Em sẽ có những niềm vui -hy vọng mới -bến bờ mới Điều mà trước đó !có thể em nghỉ rằng mình không bao giờ có thể có được một lần nửa
     Cuộc đời này vẩn đẹp! Anh tin mọi điều tốt lành sẽ chóng đến với em _vững tin để mà chờ _EM NHÉ 




Thứ Sáu, 12 tháng 7, 2013

MƯA XỨ LẠ

Mưa xứ Lạ



Mưa về xứ lạ ngậm ngùi 
Nhìn mưa thương lắm một thời truân chuyên 
Tháng năm bao nỗi ưu phiền 
Ý trời đã định dành riêng cho mình 
Nhọc nhằn cam chịu lặng im 
Mưa chiều nước mắt con tim nhạt nhòa 
Một thời vất vả đã qua 
Riêng mang kí ức xót xa nỗi lòng



MƯA VÔ TÌNH

Mưa vô Tình


Vô tình mưa ướt bờ vai 

Chiều nay chợt nhớ tháng ngày bên nhau 

Giận hờn chẳng hiểu vì đâu

Để mưa khẻ ướt mái đầu chung đôi

Con đường yêu dấu xa rồi

Hỏi ai còn nhớ một thời trong mưa


Thứ Ba, 9 tháng 7, 2013

MƯA CHIỀU


MƯA CHIỀU



Mưa chiều sợi nhớ sợi thương
Nhạt nhòa mắt biếc nổi buồn riêng ai 
Lạnh lòng thấm ướt bờ vai 
Mưa chen kẽ lá thu phai nhuộm màu 
Tương tư mấy ngõ về đâu 
Vấn vương nổi nhớ giọt sầu lối xưa 
Phố xa chìm giấc ngũ mưa 
Hỏi ai còn nhớ đón đưa một thời,,,,,,,



Thứ Sáu, 28 tháng 6, 2013

LÀ CHÚT HỒNG PHAI

Là chút hồng phai
Trịnh Công Sơn



Chẳng có gì đâu em ở lại
Một chút cỏ hoa giữa tâm hồn
Tâm hồn một chút hồn cỏ lá
Cỏ lá tâm hồn một chiếc hôn

Thứ Ba, 25 tháng 6, 2013

ÂM HƯỞNG MỘT MÙA YÊU



Anh lạc lối? Hay em đi lạc hướng?
Mà sao ta mãi mãi cách lìa nhau!
Chẳng song đôi, lại chẳng nối nhịp cầu.
Đường vạn nẽo... vẫn không đầu tương ngộ!
Tình của ta đâu có nhiều giông tố.
Chỉ nhẹ nhàng như vạt nắng vàng hanh
Vừa đủ ươm cho nụ nhỏ đơm cành,
Rồi nắng tắt... lịm hồn hoa muôn thuở!
Tình của ta chỉ là niềm trăn trở.