Thứ Tư, 4 tháng 9, 2013

NGƯỜI LẠ




 Hôm nay… em bỗng thấy nhớ…
  Nhớ một người xa lạ… không phải là anh…Nhớ một người em chưa từng gặp mặt… Vậy mà sao lại bâng khuâng buồn?
 “Người lạ” à! Bây giờ “người lạ” đang làm gì? Có chông chênh với những nỗi buồn, niềm vui lạ lạ vừa chợt đến? Có chao lòng trong buổi chiều nhạt nắng nhưng lại thiếu những cơn mưa như chiều này? “
 “Người lạ” à! Người có chợt nhớ đến em?
   Chẳng biết từ lúc nào, em mong những lời hỏi thăm dù hờ hững, dù chỉ là đưa chuyện của “người lạ”. Mong những cuộc nói chuyện chẳng hề có nội dung giữa em và “người lạ”. Dù chẳng để làm gì, dù quên đi rất vội… “Vì người để lại ấn tượng tốt mơ hồ trong em
 “Người lạ” à! Vì người để lại ấn tượng tốt mơ hồ trong em!
Em cảm thấy mình tự tin khi nói chuyện với “người lạ”. Có thể bông đùa mà không sợ trêu là “cưa sừng làm nghé”, có thể “giả vờ” giận dỗi để nhận những lời “xin lỗi” cà khịa của “người lạ” dành cho em! Có thể thổ lộ cái buồn, cái chán đời trong em thật rõ, để nhận lại những câu như “hâm, dở hơi lắm!”…làm em tỉnh ngộ. Vậy mà em thấy lòng mình có niềm vui nho nhỏ len vào rất nhẹ và vội tan…
“Người lạ” à! Em biết người lạ ghét những cái phù phiếm, ghét những hứa hẹn… Và ghét cả những yếu đuối, sướt mướt của tình cảm… Người lạ sống bằng cách cười và dẫm lên những đau thương… Nhưng “người lạ” lại dành cho người đối diện cảm giác rất ngọt ngào, ấm áp…
“Người lạ” à! Em biết em sống chỉ toàn bằng tình cảm. Nên lúc trò chuyện em cứ thấy mình như một con ngốc… Cứ mãi lặn ngụp trong cái gọi là “buồn”… Vớ vẫn quá “người lạ” nhỉ?!
    Dạo này không còn trò chuyện với “người lạ” thường xuyên như trước. Chắc có lẽ “người lạ” chán cái cách trò chuyện sến như củ chuối của em… Em muốn hỏi thăm “người lạ” mà rồi ngại vì thấy mình dở hơi quá…
Chiều nay, gió kéo mây về… Chắc chưa đủ để làm một cơn mưa nên trời ảm đạm một màu xám trắng… Lòng em cũng xám buồn “người lạ” à… và rồi một cảm giác băn khoăn, không yên ổn ùa về… Chơi vơi một nỗi nhớ xa xăm về “người lạ”

Người lạ” à… Có nỗi nhớ “lạ” nào dành cho em không?

                                                                  Sưu tầm 2010
 

4 nhận xét:

  1. Đọc entry của người dưng
    Mà sao như thể đã từng biết nhau
    Người buồn tôi dạ quặn đau
    Người vui tôi cũng hết sầu ...thành vui
    Họa với Hồng phai cho vui nhé ...Thơ là vậy mà ..chúc HP một đêm ngon giấc

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. X.L anh ! hồi âm muộn nha ...
      Người buồn tôi dạ quặn đau
      Người vui tôi cũng hết sầu ...thành vui... vây thì "cười " nè hihihi

      Xóa
  2. Hello nhớ người dưng hả bạn mình

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Uả ! sao blog vào k được vậy người tui yêu? sao ? đến nhà thờ Đức Bà tìm ai ? ai?đừng noi xem fiml rôi đi tim nha

      Xóa