Thứ Ba, 25 tháng 6, 2013

ÂM HƯỞNG MỘT MÙA YÊU



Anh lạc lối? Hay em đi lạc hướng?
Mà sao ta mãi mãi cách lìa nhau!
Chẳng song đôi, lại chẳng nối nhịp cầu.
Đường vạn nẽo... vẫn không đầu tương ngộ!
Tình của ta đâu có nhiều giông tố.
Chỉ nhẹ nhàng như vạt nắng vàng hanh
Vừa đủ ươm cho nụ nhỏ đơm cành,
Rồi nắng tắt... lịm hồn hoa muôn thuở!
Tình của ta chỉ là niềm trăn trở. 

Ướm nỗi buồn, vương vấn những nhớ thương.
Như sao khuya thổn thức suốt đêm trường.
Như trăng lẻ nửa vành treo lơ lững.
Tình của ta mang rất nhiều tương ứng,
Vần ngọt ngào, lời thắm thiết âm thơ...
Kết trời mơ... để tâm thức thẩn thờ!
Đưa dắt lối hai linh hồn vào mộng...
Tình của ta như gió ngàn lồng lộng.
Bay muôn phương không liên kết bến bờ.
Thoảng dịu dàng, đùa hoa cỏ vườn mơ.
Nên sống mãi... dù phương trời cách biệt!
Tình của ta là vạn nghìn tha thiết.
Là suối nguồn ngọt lịm... kẻ khát khao!
Là lời ru khe khẻ... giấc mộng chào.
Là tất cả những gì ta thương tưởng...!
Nên anh ơi! Dù đôi ta lạc hướng
Vẫn còn nhau âm hưởng một mùa yêu.

2 nhận xét: